Trong những cảnh báo được đưa ra, ông Đặng Tiểu Bình đã nhấn mạnh đến những vấn đề liên quan đến con người, đặc biệt là vấn đề xuất phát từ nội bộ Đảng và chính quyền mà Trung Quốc đang phải đương đầu: tệ nạn tham nhũng diễn ra ở tất cả các cấp chính quyền và Đảng. Đây có thể là một trong những nguyên nhân dẫn đến tình trạng phân hóa giàu nghèo ngày càng tăng và sự chênh lệch quá lớn về thu nhập và mức sống giữa thành thị và nông thôn. Theo báo cáo được công bố vào tháng 9 năm 2005 của Tổ chức Hợp tác Phát triển Kinh tế (OECD), hiện có tới 8.300 quan chức tham nhũng của Trung Quốc đã bỏ trốn ra nước ngoài, chưa kể 6.500 quan chức tham nhũng khác bị mất tích, và khoảng hai phần ba số tội phạm đang bị truy nã là các quan chức cao cấp của các doanh nghiệp nhà nước.
Cũng theo Tân Hoa Xã, trong năm 2005 ngành tòa án của Trung Quốc đã xét xử 24.227 trường hợp liên quan đến các tội tham nhũng, hối lộ và thiếu trách nhiệm; kết án tù 1.932 quan chức ở tất cả các cấp trong đó có 6 quan chức cấp tỉnh và cấp bộ. Vụ án nổi bật nhất là vụ cựu bộ trưởng đất đai và tài nguyên Điền Phong Sơn bị kết án tù chung thân vì tội nhận hối lộ và tham nhũng.
Nghèo đói đã đẩy 150 triệu nông dân Trung Quốc đổ xô ra thành thị với mong muốn tìm được cơ hội đổi đời. Tuy nhiên, mức thu nhập quá thấp tại thành phố đã khiến những người nông dân làm thuê tại thành phố phải chịu một cuộc sống thiếu thốn về mọi mặt, từ vật chất đến tinh thần. Trong khi đó, cuộc sống của những người nông dân bám trụ ở lại với đất đai với quê hương tiếp tục trở nên tồi tệ hơn. Theo những số liệu thống kê chính thức, trong 6 tháng đầu năm 2004 có tới 40 triệu nông dân trong cả nước bị mất đất đai ở những mức độ khác nhau với những mức đền bù không thỏa đáng. Đất đai của họ bị trưng thu nhằm phục vụ cho những kế hoạch phát triển kinh tế địa phương, nhưng phần lớn đất đai của họ bị các cán bộ địa phương cho các doanh nghiệp thuê để kiếm lợi. Hậu quả là đã xảy ra hàng loạt các cuộc biểu tình và phản kháng của nông dân trong cả nước.