Những biện pháp mang tính hăm dọa hơn cũng đã được thực hiện. Năm
1994, các sắc tộc thiểu số được cảnh báo rằng nếu tôn giáo gây trở ngại cho chủ
nghĩa xã hội, thì chính tôn giáo sẽ phải lùi bước. Điều đặc biệt gây lo ngại
cho các nhà chức trách là nhiều đảng viên người sắc tộc thiểu số đã công khai
hành đạo. Thuyết vô thần là yêu tố không thể thiếu được đối với chủ nghĩa cộng
sản, và người sáng lập ra chủ nghĩa cộng sản là Các Mác đà từng có lời mô tả
nổi tiếng rằng tôn giáo là thuốc phiện của quân chúng. Một số đảng viên đã gửi
con cái của họ tới theo học tại các chủng viện ở Ấn Độ và một số tu viện ở Tây
Tạng. Với việc quan hệ Trung-Ấn khi đó đang khá căng thẳng và việc chính quyền
Bắc Kinh tỏ ra lo ngại vẻ sự can thiệp của nước ngoài, thì đây là một vấn đề
hết sức gây lo ngại. Các đảng viên người gốc Tây Tạng đã bị cấm gửi con cái của
họ ra nước ngoài học hành và nhận được lời cảnh báo rằng những người được đào
tạo bên ngoài Trung Quốc sẽ không được tuyển dụng khi họ quay trở về.
Đảng ủy khu vực Tân Cương đã kêu gọi “nghiêm khắc xử lý những đảng
viên và cán bộ, đặc biệt là cán bộ lãnh đạo, vẫn tiếp tục mộ đạo mặc dù đã được
giáo dục nhiều lần; có hành vi nhồi nhét những tư tưởng ly khai và những học
thuyết tôn giáo vào đầu óc của lớp trẻ; công khai truyền bá những chi tiết lịch
sử bị bóp méo; lưu hành những cuốn sách hay tạp chí ủng hộ chủ nghĩa ly khai và
những tư tưởng tôn giáo bất hợp pháp; hay sản xuất những sản phẩm phát thanh hay
truyền hình tuyên truyền những tư tưởng như vậy”. Những chỉ thị của đảng đã bắt
đầu có sự phân biệt giữa quyền tự do tin hoặc không tin vào tôn giáo mà hiên
pháp của CHND Trung Hoa về mặt lý thuyết cho phép tất cả mọi công dân Trung
Quốc được hưởng. Trong khi những công dân bình thường có thể tiếp tục được hưởng
“hai quyền tự do” nói trên, thì các đảng viên trước hết họ là những thành viên
của đội quân tiên phong của giai câp vô sản và bởi vậy họ chỉ có một quyền tự
do: đó là tự do không tín ngưỡng. Sinh viên đại học cũng chỉ được phép có một
quyền tự do này.
Từ khóa tìm kiếm nhiều:
chính trị trung quốc